content

Mua một tặng hai

Mua một tặng hai
Hôm qua, có nhận được một cái bảng thống kê nói dối, nói thật, phân theo ngành nghề. Mình thấy sót 3 nghề: làm nhà chính trị, làm người tu hành và làm anh nông dân. Mình bổ sung qua câu chuyện bên dưới của tác giả Huỳnh Quảng.
-Một nhà hiền triết rao bán hàng sự thật: “Mời mua sự thật, mời mua sự thật, mua một tặng hai”. Nhà hiền triết rao to tiếng giữa phố phường, chợ búa.
-Một chính trị gia dừng lại và hỏi: “Làm thế nào để mua sự thật? Giá bao nhiêu?”.
-Nhà hiền triết đáp: “Giá của sự thật là sự thật; và ông sẽ được khuyến mãi tặng thêm tự do và hạnh phúc”.
-Chính trị gia hỏi tiếp: “Xin ngài cho biết cụ thể hơn?”.
-Nhà hiền triết trả lời: “Cứ mỗi tối trước khi đi ngủ, ông trung thực trả lời ba câu hỏi sau: (1)Tôi đã sống đúng với sự thật? (2) Tôi đã dám sống cho sự thật? Và (3) tôi đã sống vì sự thật hay không?
Giá để trả cho món hàng sự thật là ông sống với (cảm nghiệm), sống cho (phục vụ), và sống vì (bảo vệ) sự thật. Khi ông sống như thế, ông sẽ được sự thật, và còn được khuyến mãi thêm tự do và hạnh phúc nữa”.
Chính trị gia cầm món “sự thật” về nhà bắt đầu thực hành với ba câu hỏi trên. Nhưng chỉ vài hôm sau, ông đã trả món hàng ấy lại, vì hằng ngày ông chỉ bàn đến mưu toan, chiến tranh, quyền lực, phe nhóm, hơn thua. Ông thừa nhận rằng, ông chưa đủ can đảm. Tiền bạc và quyền lực xem chừng như mạnh hơn sự thật.
Một nhà tu đi ngang qua nghe nhà hiền triết rao: “Mời mua sự thật, mời mua sự thật. Mua một tặng hai”.
-Tò mò, tu sĩ dừng lại và nói: “Tôi là người rao giảng sự thật, ông biết gì về sự thật mà bán?”
-Nhà hiền triết tươi cười đáp: “Con rất mừng và cám ơn ngài, vì là người rao giảng sự thật. Chỉ có điều là nếu ngài muốn có tự do và hạnh phúc thật thì xin ngài cầm lấy món hàng sự thật và thử dùng xem sao”.
Sau khi được giải thích về giá cả, nhà tu đưa “sự thật” về nhà và bắt đầu thực hành. Nhưng cũng chỉ vài hôm sau, vị tu sĩ cũng trả nó lại. Người tu sĩ thấy rằng, mình có sống với sự thật, nhưng mình chưa can đảm sống cho và vì sự thật. Ông như thấy rằng, sự yên ổn ngại dấn thân dường như mạnh hơn sự thật mà ông đang rao giảng, điều này làm ông phải trả lại “món hàng”.
Tiếng rao, “Mời mua sự thật, mời mua sự thật, mua một tặng hai” vẫn được vang lên.
-Một cụ già nông dân dừng lại và nói to: “Sự thật có cóc gì mà phải mua. Sự thật là quà tặng. Tôi được tặng nó từ lâu rồi”.
-Nhà hiền triết tỏ vẻ vui mừng và nói: “Chúc mừng bác. Thế ai tặng cho bác?”
-Bác nông dân đáp: “Tôi không biết ai đã tặng cho tôi, nhưng từ nhỏ cha tôi đã dạy, tôi chỉ sống từng ngày. Mỗi ngày trước khi đi ngủ, cha giúp tôi nhìn thẳng vào lòng mình và trả lời ba câu hỏi thật nghiêm túc: (1) Tôi có sống thật với nhân phẩm cao quý của chính tôi không? (2) Tôi có sống cho những gì mà tôi yêu, tôi tin không? Và (3) tôi có can đảm làm chứng cho sự thật không?
-Cuối cùng, nhà hiền triết mĩm cười mãn nguyện và thưa: “Bác đã có tất cả rồi! Sự thật, tự do và hạnh phúc. Cháu xin chúc mừng”.
Exit mobile version